Lúc còn ấu thơ, chắc ai cũng ngỡ rằng chỉ có cha mẹ là người cho ta tình cảm nhiều nhất. Nhưng không! Thời gian cứ lặng lẽ trôi và từ khi cắp sách đến trường thì em mới nhận ra được rằng tình cảm của thầy cô dành cho em cũng giống như tình cảm cha mẹ dành cho em vậy. Và cô như là người mẹ thứ hai của em thầy như là người cha đã dìu dắt chúng ta trên đường học vấn.
Cô như là người mẹ thứ hai... (Ảnh : Google) |
Thầy như người cha đã dìu chúng ta trên đường học vấn (Ảnh : Google) |
Tích tắc! thế ấy đã 8 năm trôi qua rồi nhỉ và em cũng luôn nhớ về thời cắp sách tới trường của mỗi chúng ta là khoảng thời gian đẹp nhất thời của tuổi mơ mộng, của những ý tưởng vụt đến rồi vụt đi. Của cả sự ngỗ nghịch, chính thầy cô là những người đã làm thau đổi cuộc đời chúng ta, uốn nén chúng ta từng chút một trên con đường học tập ngày ngày đến lớp đều được nghe những lời nói ngọt ngào và ấm áp của thầy cô. Ôi những lời nói thân thương chứa đựng biết bao tình cảm như những dòng sữa rót vào lòng chúng ta. Từ khi chúng ta bi bô tập nói thì đã được đưa đến trường, ngôi trường mẫu giáo bé xinh. Cũng chính tại đây, thầy cô đã dậy chúng ta biết thế nào là lễ nghĩa, biết cách cư xử thế nào cho phải phép. Ngày ngày trôi qua, chúng ta dần dần bước vào những cấp bậc cao hơn của nấc thang kiến thức và thầy cô luôn dõi theo chúng ta. Từ một con điểm tốt, một ý tương hay cho đến một sai phạm nhỏ, một lần không thuộc bài, thầy cô đều chú ý khen ngợi hay nhác nhở chúng ta. Thấy cô là những người thầm lặng đưa chúng ta đến với đỉnh cao của kiến thức, cho chúng ta một tương lai tươi đẹp. Thầy cô hai tiếng thiêng liêng mà một học sinh mới có đủ tư cách mới được phép gọi . Họ là những người dẫn dắt chúng ta đi trên con đường riêng mình, người đã chắp cánh ước mơ cho chúng ta. Mọi người vẫn thường hay nói thầy cô là người lái đò đưa học trò cập bến của dòng sông tri thức. Có lẽ trong chuyến đò đó đã có biết bao điều thú vị. Thấy cô dạy cho chúng ta biết rằng trong cuộc sống có vô vàn khó khăn thử thách, nhưng cũng có vô cùng niềm vui và sự bất ngờ. Nhờ thầy nhờ cô, luôn tận tình điều khiển con đò ấy mà chúng ta đã vượt qua tất cả những khó khăn, để rồi theo chuyến đò cập cảng kiến thức. Trong niềm vui không chỉ riêng của chúng ta mà còn của thầy cô nữa.Những gì thầy cô làm cho chúng ta thiêng liêng cao quí đâu kém cha mẹ làm cho chúng ta. Cuộc đời của mỗi chúng ta sẽ không phát triển, chắc chẵn sẽ vô ích nếu như không có sự dưỡng dục của thầy cô. Vốn tạo hóa đã sinh ra như vậy là con người ai cũng có cha có mẹ và có thầy cô. Được hưởng sự nuôi dưỡng của cha mẹ để lớn lên từng ngày , được sự chia sẻ giúp đỡ của bạn bè, và chúng ta còn được hưởng một thứ vô cùng lớn vô cùng quang trọng, đó là tình yêu thương, và sự dưỡng dục của thầy cô. Đối với chúng ta, đó là thứ tình cảm vô cùng thiêng liêng cao quí. Nó theo chúng ta ngay từ những ngày thơ ấu, từ ngày tập đọc tập viết. Có ai thử tưởng tượng đến hình ảnh người thầy đêm đêm thao thức với ngọn đèn dò từng dòng chư trên bài làm của học sinh, soạn ra những bài giảng hay đầy tâm huyết để đưa đến chúng ta vào ngày hôm sau. Hay tìm ra những phương pháp, cách dạy nhằm giúp cho chúng ta học tốt hơn. Có ai thử tưởng tượng đến hình ảnh người thầy đứng trên bục giảng say sưa giảng bài, đôi mắt trìu mến hướng cái nhìn đến những học bên dưới của mình đầy yêu thương. Thầy cô vất vả là thế, mà chúng ta lại luôn làm thầy cô phiền lòng .
“Viên phấn nào trên tay
Thầy dạy em học chữ
Bụi phấn nào bay bay
Vương tóc thầy trắng xóa
Bao mùa thu đi qua
Thầy xưa nay đã già
Khai trí em thêm sáng
Mái trường giống như ngôi nhà thứ hai của chúng ta vậy, thầy cô như là cha là mẹ thứ hai. Nên hôm nay nhân ngày 20 tháng 11, tại ngôi nhà Mộ Đức 2 thân thương, em xin gửi đến tất cả các thầy cô lời xin lỗi vì những lỗi lầm mà chúng em đã gây ra. Và lời cảm ơn đến những thầy cô đã không ngại gian khổ để dạy dỗ bảo ban chúng em nên người. Em tự hứa với bản thân và thầy cô, sẽ luôn vâng lời thầy cô, và học tập thật tốt để trở thành một công dân tốt cống hiến xây dựng nước nhà.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét